Sau khi lập phần Nhật ký thành viên này, mình nghĩ là để cho mọi ng vào dốc bầu tâm sự còn mình thì chắc chả bh cần đến. Nhưng sáng nay mình đã thay đổi suy nghĩ herher. Mình nhận ra mình cg có hứng thú viết lách lắm đấy chứ. Thế nên viết thôi, mình khai trương
Thức đến sáng để xem film, haizzz, mình biết đấy là điều ko nên trong hoàn cảnh bị ốm sốt, càng ko thích hợp vơi cái thân hình quá eo ót của mình, nhưng mà sự thật có nguyên nhân khách quan là film quá hay ( lâu rồi mình ko xem f Hàn xẻng
) với nguyên nhân chủ quan là mình ko thể nằm mà ngủ ngay đc. Thế nên thay vì nằm và mở mắt nhìn trừng trừg lên trần nhà thì mình đã quyết định làm 1 việc quan trọng hơn, đấy là xem film. Kết quả 4h sáng đi ngủ. Lâu lắm rồi mình ko thức quá 2h . Ôi mình phục mình quá
Chuông điện thoại kêu.....Rõ ràng là mình ko đặt báo thức cơ mà.
À, có người gọi.
" Em dậy chưa? E đang làm gì đấy"
" Em đang nằm trên giường"
"Nằm trên giường à?? Thế thì nói luôn là e chưa dậy cho xong....abc xyz"
" E dậy đây..."
..........
Nếu mình biết lúc đấy là 11h50 thì mình đã ko nói "em đang nằm trên giường". Nếu mình xem đồng hồ sớm hơn....Haizzzz, chẳng ai biết mình thức đến 4h nhưng biết mình bình minh lúc 11h50, tính ra mình ngủ những gần 8 tiếng. Thật xấu hổ quá đi
Lồm cồm bò dậy,đi đánh răng rửa mặt. Mình vẫn bị rát cổ. Chắc là viêm họng. kết quả của việc uống nc lạnh. nhai đá, ngồi điều hòa 17 độ, bước 1 nhát ra ngoài trời 3x độ
Cứ ngủ dậy là đau rát, đến bực mình . Mình ghét bị ốm
Cuối cùng thì cg lết đc cái người xuống tầng 1 lấy đồ ăn sáng. Mình chỉ định kéo cái hộp bánh kem trong tủ lạnh ra thôi mà, nhưng tiếc là cái hộp ở phía trong, có 1 cái đĩa ở ngoài, kéo cái hộp ra thì cái đĩa ra trước. Thế là vỡ. Choang 1 cái, giật cả mình! Hậu đậu ko để đâu hết! Đôi khi mình tự hỏi liệu mình có phải là con gái ko??? Làm ơn có ai lý giải cho mình 2 từ" nữ tính" ??
Buổi sáng ko yên lành chút nào, chính xác là buổi trưa(...) Ko hiểu hnay sẽ có thêm những chuyện gì nữa đây , haizzzz
Dạo này mình bị điên, thực sự bị điên ấy
. Có những cái bắt đầu mon men đến giới hạn chịu đựng khiến mình bị stress vì quá sức trong công cuộc chống lại nó....Chỉ có 1 người biết chính xác, 1 người chỉ biết mình stress nhưng ko biết diễn biến như thế nào, còn 1 người biết diễn biến nhưng chưa biết kết quả cuối cùng là mình đang bị điên. Ôi cuộc đời. Mình cần đc chia sẻ. Có ai sẵn lòng ngồi nghe và chỉ nghe thôi ko???